Documenti di Didattica
Documenti di Professioni
Documenti di Cultura
The evident interest that the Soviet Union, under Khrushchev’s energetic new leadership, exhibited
during this period in cultivating ties with Jakarta, necessarily seemed to enhance Indonesia’s importance
to American eyes. Sukarno’s visit to Moscow in September 1956 was accompanied by the extension of a
$100 million long-term credit, while in early 1958 an arms deal totalling $250 million was negotiated,
with Poland and Czechoslovakia acting as Soviet intermediaries. President K. I. Voroshilov’s state visit to
Jakarta in May 1957 had been followed up, even more significantly, by a ten-day tour of Indonesia by
Khrushchev in February 1960. (See Steven I. Levine, ‘Breakthrough to the East: Soviet Asian Policy in the
1950s’, in Warren I. Cohen and Akira Iriye (eds.), The Great Powers in East Asia, 1953–1960 (New York,
1990), 304; Justus M. van der Kroef, ‘Soviet and Chinese Influence in Indonesia’, in Alvin Z. Rubinstein
(ed.), Soviet and Chinese Influence in the Third World (London, 1975), 54–5.)
When put alongside other initiatives in Russian policy during this period, many American observers
came to the conclusion that a Soviet economic offensive was under way in the Third World, with
Indonesia one of the prime targets.
"Cuộc cách mạng của chúng tôi đã bị Sukarno và Hatta đánh lừa
bằng cách tiến hành các cuộc đàm phán chính trị với Chủ nghĩa thực
dân Hà Lan và Mỹ. Renville phải phản đối và quan hệ ngoại giao với
Nga phải được phê chuẩn ngay lập tức để bù đắp áp lực của Hà Lan và
Mỹ đối với Cộng hòa. Cuộc cách mạng phải được tổ chức bởi giai cấp
vô sản chứ không phải bởi giai cấp tư sản, bởi vì giai cấp vô sản là
cách mạng nhất và chống chủ nghĩa đế quốc nhất. Lỗi này phải được
sửa ngay lập tức. Sự vắng mặt của Mặt trận Quốc gia là nguyên nhân
của sự yếu kém trong cuộc đấu tranh của chúng tôi, bởi vì nó phải được
thành lập ngay lập tức một Mặt trận Quốc gia nơi mọi người có thể
tham gia mà không bị ràng buộc bởi tư cách thành viên của một đảng
được hỗ trợ từ bên dưới và bắt nguồn từ xã hội. Nội các hiện tại không
còn phù hợp, do đó, một nội các mới phải được hình thành ngay lập tức
"(Notosusanto, 1998: 21).
Pidato Musso tersebut, memperlihatkan bahwa pengaruh-pengaruh yang telah
disebarkan oleh pihak Uni Soviet berhasil mempengaruhi pola pikir politik Musso saat
itu. Musso yang anti imperialis sangat menginginkan Soekarno untuk memutuskan
hubungan diplomatik dengan Amerika Serikat dan Belanda. Oleh karena itu Musso
berusaha membangkitkan rasa cinta tanah air dengan mengajak kaum proletar yang
tergabung dalam Front Nasional untuk membuat kabinet baru yang berhubungan dengan
Uni Soviet. Dalam pandangan Musso, Uni Soviet lebih bisa dipercaya ketimbang
Amerika Serikat, karena Uni Soviet belum pernah menjadi negara kolonial di luar
negeri. Sebaliknya Inggris dan Perancis adalah mantan negara-negara kolonial yang
bersekutu dengan Amerika Serikat.
Bài phát biểu của Musso, cho thấy những ảnh hưởng được Liên Xô lan truyền đã
thành công trong việc ảnh hưởng đến tư duy chính trị của Musso tại thời điểm đó.
Musso chống đế quốc muốn Soekarno cắt đứt quan hệ ngoại giao với Hoa Kỳ và Hà
Lan. Do đó Musso đã cố gắng khơi dậy tình yêu quê hương bằng cách mời giai cấp vô
sản gia nhập Mặt trận Quốc gia để tạo ra một nội các mới liên quan đến Liên Xô. Theo
quan điểm của Musso, Liên Xô đáng tin cậy hơn Hoa Kỳ, bởi vì Liên Xô chưa bao giờ
là một quốc gia thuộc địa ở nước ngoài. Thay vào đó, Anh và Pháp là các quốc gia thuộc
địa cũ liên minh với Hoa Kỳ.
Kedatangan Musso di Indonesia mengakibatkan berubahnya jalur politik partai-
partai kiri, di mana pada ranggal 24 Agustus 1948 Politik Biro Central Comite PKI
mengeluarkan pula pernyataan sebagai koreksi kesalahan dalam lapangan organisasi di
waktu lampau. Musso mengusulkan supaya tiga partai anggota FDR yaitu: PKI, Partai
Sosialis dan Partai Buruh Indonesia diadakan fusi sehingga hanya ada satu partai saja,
yaitu Partai Kelas Buruh dengan memakai nama yang familiar, yaitu PKI. Pada rapat
tanggal 25 Agustus 1948 kepada Musso diserahkan tugas untuk mengadakan analisa
situasi politik di Indonesia pada waktu itu. Sebagai doktrin hasil analisanya, Musso telah
mengeluarkan suatu gerakan yang disebut garis revolusi dengan nama “Jalan Baru
Menuju Republik Indonesia” (Leirissa, 1985: 103). Kemudian pada tanggal 30 Agustus
Musso diangkat sebagai Ketua PKI untuk melaksanakan garis barunya itu, di mana ia
menekankan bahwa tentara harus di bawah pengaruh Partai Komunis. Sehingga pada
tangal 7 September 1948 FDR berfusi ke dalam PKI.
Sự xuất hiện của Musso ở Indonesia đã dẫn đến những thay đổi trong con đường
chính trị của các đảng cánh tả, trong đó vào ngày 24 tháng 8 năm 1948, Bộ Chính trị của
Ủy ban Trung ương PKI cũng đã ban hành một tuyên bố để sửa lỗi trong lĩnh vực của tổ
chức trong quá khứ. Musso đề nghị ba đảng viên FDR, cụ thể là: PKI, Đảng Xã hội và
Đảng Công nhân Indonesia được tổ chức hợp nhất để chỉ có một đảng, Đảng Công nhân
sử dụng một tên quen thuộc là PKI. Trong cuộc họp ngày 25 tháng 8 năm 1948, Musso
được giao nhiệm vụ phân tích tình hình chính trị ở Indonesia lúc đó. Như một học thuyết
về kết quả phân tích của mình, Musso đã ban hành một phong trào gọi là đường lối cách
mạng với tên gọi "Con đường mới đến Cộng hòa Indonesia" (Leirissa, 1985: 103). Sau
đó vào ngày 30 tháng 8 Musso được bổ nhiệm làm Chủ tịch PKI để thực hiện đường lối
mới của mình, trong đó ông nhấn mạnh rằng quân đội phải chịu ảnh hưởng của Đảng
Cộng sản. Vì vậy, vào ngày 7 tháng 9 năm 1948, FDR đã hợp nhất vào PKI.
Menurut Notosusanto (1998: 20), dengan datangnya Musso yang dinilai cakap
dalam memimpin PKI, maka Ia memberikan rancangan baru terhadap PKI yaitu “jalan
baru” untuk Republik Indonesia. Maksud dari rangcangannya yaitu menegaskan bahwa
dunia telah terpecah dua menjadi blok kapitalis-imperialis di bawah pimpinan Amerika
Serikat dan blok anti-imperialis di bawah pimpinan Uni Soviet. Musso merumuskan
karena perjuangan Indonesia anti-imperialis, maka Indonesia harus berada dipihak
Rusia. Pejuang-pejuang Indonesia yang bersimpati pada PKI tetapi segan untuk
memasuki partai tersebut, ditampung dalam lembaga Indonesia di bawah naungan Uni
Soviet. Oleh karena itu, Musso menyatakan revolusi nasional Indonesia sudah menjadi
bagian dari revolusi proletar dunia yang dipimpin oleh Uni Soviet.
Theo Notosusanto (1998: 20), với sự xuất hiện của Musso, người được coi là có
khả năng lãnh đạo PKI, ông đã đưa ra một dự thảo mới cho PKI, cụ thể là "con đường
mới" cho Cộng hòa Indonesia. Mục đích của thiết kế là để khẳng định rằng thế giới đã
được chia thành hai khối tư bản - đế quốc dưới sự lãnh đạo của Hoa Kỳ và một khối
chống đế quốc dưới sự lãnh đạo của Liên Xô. Musso cho rằng vì cuộc đấu tranh chống
đế quốc của Indonesia, Indonesia phải đứng về phía Nga. Các chiến binh Indonesia có
thiện cảm với PKI nhưng không muốn tham gia đảng, đã được bố trí ở các tổ chức của
Indonesia dưới sự bảo trợ của Liên Xô. Do đó, Musso tuyên bố rằng cuộc cách mạng
quốc gia Indonesia đã trở thành một phần của cuộc cách mạng vô sản thế giới do Liên
Xô lãnh đạo.
PKI di bawah kendali Musso, tokoh-tokoh PKI mengadakan perjalanan keliling
Jawa Tengah dan Jawa Timur untuk menggelorakan semangat rakyat supaya berdiri
di belakang PKI yang sedang menggalang Front Nasional. Rombongan ini mulai
berangkat dari Yogyakarta dengan diikuti oleh beberapa tokoh-tokoh PKI diantara
adalah Amir Sjariffudin, Alimin, Wikana, Harjono, dan lain-lain. Menurut DISJAH
(1985: 15-17) dalam perjalanan kelilingnya terlihat adanya konspirasi Musso dalam
pidato mempropaganda masyarakat antara lain dengan mengatakan:
PKI dưới sự kiểm soát của Musso, các nhân vật PKI đã đi khắp Trung và Đông
Java để khơi dậy sự nhiệt tình của mọi người để đứng sau PKI, người đang huy động
Mặt trận Quốc gia. Nhóm này bắt đầu khởi hành từ Yogyakarta, theo sau là một số nhân
vật PKI bao gồm Amir Sjariffudin, Alimin, Wikana, Harjono và những người khác.
Theo DISJAH (1985: 15-17) trong chuyến lưu diễn của mình, đã có một âm mưu của
Musso trong một bài phát biểu tuyên truyền cho cộng đồng bằng cách nói:
“…Proklamasi Kemerdekaan kita telah terdapat kesalahan, di mana kaum
proletar diasingkan dari pemerintahan. Karena itu, revolusi kita sekarang baru revolusi
nasional, belum revolusi sosial, apalagi revolusi komunis. Pimpinan revolusi telah
jatuh ke tangan golongan borjouis. Kalau kita mengadakan hubungan diplomatik
dengan Rusia bukan berarti kita akan mendirikan Pemerintah Rusia di Indonesia, tetapi
untuk mengimbangi tekanan Amerika. Hatta telah mencapai kemerdekaan dengan
kompromi dengan Belanda atas desakan Amerika yang berarti bahwa pemerintah kita
adalah pemerintahan neo kolonialisme. Sekarang tibalah saatnya bagi kita untuk
berjuang seperti rakyat Athena dan Tiongkok. Andaikata umat Islam di Indonesia
berjuang dengan keimanannya, mengapa mereka tidak menyatakan Perang Sabil saja?
Kita berjuang terutama untuk menghancurkan kolonialis”.
"... Tuyên ngôn độc lập của chúng ta đã có một sai lầm, trong đó giai cấp vô sản
bị lưu đày khỏi chính phủ. Do đó, cuộc cách mạng của chúng ta bây giờ chỉ là một cuộc
cách mạng dân tộc, chưa phải là một cuộc cách mạng xã hội, chứ đừng nói đến một
cuộc cách mạng cộng sản. Sự lãnh đạo của cách mạng đã rơi vào tay giai cấp tư sản.
Nếu chúng ta tham gia vào quan hệ ngoại giao với Nga, điều đó không có nghĩa là
chúng ta sẽ thành lập Chính phủ Nga ở Indonesia, mà là để bù đắp cho áp lực của Mỹ.
Hatta đã giành được độc lập bằng cách thỏa hiệp với người Hà Lan trước sự thúc giục
của nước Mỹ, điều đó có nghĩa là chính phủ của chúng ta là một chính phủ thuộc địa
mới. Bây giờ là lúc chúng ta chiến đấu như người dân Athens và Trung Quốc. Nếu
người Hồi giáo ở Indonesia đấu tranh với đức tin của họ, tại sao họ không tuyên bố
Chiến tranh Sabil? Chúng tôi chiến đấu chủ yếu để tiêu diệt thực dân ".
Dari keterangan di atas, dapat diberitahukan bahwa Musso memiliki ambisi yang
cukup kuat untuk menjadikan Indonesia menjadi negara komunis seperti Rusia, Uni
Soviet yang dapat memimpin dunia di bawah kendalinya. Walaupun tidak secara
terangan-terangan, melainkan melalui doktrin-doktrin yang dapat merubah pola pikir
mereka dalam memahami komunis. Karena Musso pernah tinggal di Moskow. Uni
Soviet yang terkenal basis komunisnya kuat maka dengan sendirinya paham tersebut
akan menyebar ke negara-negara lainnya, termasuk Indonesia. Hal tersebut dapat
terjadi karena sebelum Stalin berkuasa, Lenin telah membentuk comintren
(communist international) sebagai lembaga komunis internasional untuk menyebarkan
paham komunisme ke seluruh penjuru dunia.
Từ những thông tin trên, có thể nói Musso có tham vọng đủ mạnh để biến
Indonesia thành một quốc gia cộng sản như Nga, Liên Xô có thể lãnh đạo thế giới dưới
sự kiểm soát của mình. Mặc dù không công khai, nhưng thông qua các học thuyết có thể
thay đổi suy nghĩ của họ trong việc hiểu chủ nghĩa cộng sản. Bởi vì Musso đã sống ở
Moscow. Liên Xô, được biết đến với căn cứ cộng sản mạnh mẽ, sẽ tự nhiên lan sang các
nước khác, bao gồm cả Indonesia. Điều này có thể xảy ra bởi vì trước khi Stalin lên nắm
quyền, Lenin đã thành lập một cộng sản (quốc tế cộng sản) như một thể chế cộng sản
quốc tế để truyền bá sự hiểu biết về chủ nghĩa cộng sản trên toàn thế giới.
Ternyata Musso telah menganut ideologi Lenin, di mana lebih percaya pada
keunggulan politik di atas ekonomi. Musso berpikir bahwa tugas pemimpin komunis
serta kaum revolusioner profesional adalah menyerang dan menghancurkan sistem
sosial politik yang dalam keadaan lemah. Musso yakin dengan kekuatan perlawanan
yang relatif kecil tapi berdisiplin tinggi serta terorganisasi secara baik, maka kekuasaan
dapat direbut (Hartisekar, 1999: 43). Oleh karena itu, Musso percaya bahwa gagasan
revolusi “Jalan Barunya” akan berhasil. Musso pun berani melancarkan aksi
propagandanya karena telah termakan doktri-doktrin yang diberikan oleh pihak
Moskow, Uni Soviet. Secara tidak langsung ideologi Musso pun telah terpengaruhi
oleh adanya doktrin tersebut. Tetapi kalkulasi politik mereka tidak didasari oleh
pemahaman yang baik tentang falsafah hidup bangsa Indonesia, yang sangat
mengutamakan kehidupan yang aman, tentram, damai dan sejahtera.
Hóa ra Musso đã chấp nhận hệ tư tưởng của Lenin, người tin tưởng nhiều hơn vào
ưu thế chính trị so với kinh tế. Musso nghĩ rằng nhiệm vụ của các nhà lãnh đạo cộng sản
và các nhà cách mạng chuyên nghiệp là tấn công và phá hủy một hệ thống chính trị - xã
hội yếu kém. Musso tin rằng với các lực lượng kháng chiến tương đối nhỏ nhưng có kỷ
luật cao và được tổ chức tốt, quyền lực có thể bị tịch thu (Hartisekar, 1999: 43). Do đó,
Musso tin rằng ý tưởng về một cuộc cách mạng "Con đường mới" sẽ thành công. Musso
cũng dám thực hiện hành động tuyên truyền của mình vì nó đã bị tiêu thụ bởi các học
thuyết do Moscow, Liên Xô đưa ra. Một cách gián tiếp, hệ tư tưởng của Musso cũng bị
ảnh hưởng bởi sự tồn tại của học thuyết này. Nhưng các tính toán chính trị của họ không
dựa trên sự hiểu biết tốt về triết lý sống của người dân Indonesia, vốn ưu tiên một cuộc
sống an toàn, hòa bình, hòa bình và thịnh vượng.